Thật kỳ lạ! Khi một người vay tiền mình và không có ý định trả thì mình chẳng bao giờ suy nghĩ nhiều và nghĩ rằng thôi như cho họ vì họ đang khó khăn. Nhưng khi mình đã cố gắng hết sức để giúp ai đó, để làm 1 việc gì đó mà bị phủ nhận công thì mình thấy buồn thật.
Khi mình chia sẻ những tâm huyết của mình thì có người cho rằng mình đánh bóng tên tuổi. He. Thật nực cười!
Khi mình cố gắng làm tròn các vai trò của mình thì có người phủ nhận sạch trơn và thậm chí xúc phạm mình !
Chà, mình muốn nói với những người đó rằng họ thật quá đáng, họ thật "tinh vi". Với bản năng mạnh mẽ của mình, mình muốn nói thẳng với những con người đó như thế. Nhưng bây giờ mình học được cách : khi mình tức giận với họ tức là họ đang làm chủ được mình. Còn khi mình làm chủ được cảm xúc của mình thì họ chẳng có ý nghĩa gì.
Mình vẫn dạy học trò là " đừng bao giờ để người khác đánh cắp ước mơ của các em". Vậy bây giờ mình phải dạy chính mình rằng " đừng bao giờ để người khác đánh cắp những cảm xúc hạnh phúc, vui vẻ của mình".
Đúng vậy. Không ai có quyền làm mình phải buồn hết! Họ có phải là người quyết định cuộc sống của mình đâu cơ chứ.
Ok, vui vẻ rồi!

