Mình vừa trải qua cảm giác sợ hãi, hoảng sợ khi đêm trước mẹ mình bị ngộ độc thuốc- sự tắc trách của bác sỹ khi kê bừa thuốc cho bệnh nhân. Suýt chút nữa mẹ mình bị tai biến. Lúc đó mẹ mình rơi vào trạng thái hoảng loạn, huyết áp tăng vọt, tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Mình chỉ biết liên tục bảo mẹ giữ bình tĩnh, tinh thần lúc này là quan trọng nhất. May mà gọi được bác sỹ đến cấp cứu kịp thời.
Giây phút giữa sinh tử thật quá mong manh...
Lúc đó mình bảo mẹ hãy niệm Phật đi, và mình thì hứa sẽ làm nhiều việc thiện, sẽ quyết tâm thực hiện sứ mệnh của mình- thay đổi tư duy và giúp mọi người thành công
Và đến bây giờ mình vẫn thấy đau đau khi nhớ lại giây phút mẹ mình hoảng loạn
Thật kỳ lạ, cảm giác này giống như cảm giác khi mới đây mình chưa thay đổi được tư duy của một người bạn mình
Bạn mình không hề tin khi mình nói rằng có những bạn trẻ đã có thể kiếm được 50,000$/tháng mà không phải làm việc hùng hục; cũng không hề tin rằng mình sẽ tự cho phép mình về hưu khi mình 35 tuổi.
Đối với người bạn ấy, 35 tuổi mới là bắt đầu sự nghiệp. Bạn âý nghĩ rằng công việc ổn định trong nhà nước ( ở 1 bộ), được đi đây đi đó đã giúp bạn ấy mở rộng tầm nhìn, quen rất nhiều đại gia, nhưng chưa ai làm được 50,000$/tháng. Bạn ấy cho rằng chỉ có duy nhất mình là rất tự tin vào công việc; còn tất cả những người bạn ấy gặp và bản thân bạn ấy chỉ kêu than về công việc mà thôi.
Mình quả thật chưa biết làm sao để bạn ấy hiểu rằng chính bản thân mỗi người tự quyết định số phận của mình, tự quyết định công việc mình làm; tự quyết định thu nhập mình hưởng. Chúng ta hoàn toàn có thể làm những việc mình yêu thích, theo đuổi đam mê của mình, sống cuộc sống mình đáng được hưởng mà không phải suốt ngày lo cơm áo gạo tiền, không phải làm nô lệ cho đồng tiền
Thế mới càng khẳng định thêm sự khác biệt giữa người thành công và người thất bại; người giàu và người nghèo chỉ ở tư duy mà thôi
Mình tự nhủ sẽ lấy cuộc đời của mình ra làm minh chứng cho những điều mình suy nghĩ; đến 35 tuổi khi hoàn thành mọi việc mình sẽ đi chia sẻ điều đó cho tất cả mọi người.
Có lẽ khi thay đổi được tư duy của nhiều người, nhìn thấy thành công của họ mình mới hết cảm giác đau đau

